Bà góa nghèo đã dâng cúng tất cả những gì bà có để nuôi sống mình."









  Bản chất con người là cứu vớt

             Có một người suống sông tắm, Ông đang ngụp lặn giữa dòng sông, thì bỗng đâu có rác rưới tụ đến. Trong  đống rác có con bọ cạp đang chao đảo, chới với giữa dòng nước. Sẵn lòng khoan dung, ông chìa tay ra để cứu vớt con vật. Cánh tay ông vừa đua ra đã bị con vật chích. Nhưng không mất kiên nhẫn, con vật càng hung hăng, ông càng chịu đựng để cho nó chích liên tiếp, miễn là cứu sống được nó.
Có người theo dõi cảnh tượng đó mới trách ông:
-Ông thật là mất giờ vô ích. Nó là con bọ cạp , bản chất của nó chỉ là dùng nọc độc để chích thôi.
Người tín đồ điềm nhiên trả lời:
-Bản chất của bọ cạp là dùng nọc độc để chích, nhưng bản chất của con người là cứu vớt.
Chúng ta dễ có khuynh hướng phân biệt xã hội thành hai loại người, tốt và xấu. Bạn và thù, kẻ xấu là hạng người đáng phải xa lánh, kẻ thù thì phải bị ghét bỏ. Sự phân biệt ấy khiến xã  hội chúng ta ra ngột ngạt khó thở.
Sống mà phải thanh trừng gạn lọc nhau, sống mà phải dòm trước ngó sau để đề phòng kẻ xấu, người thù, sống  như thế quả thực không khác gì một thứ sống dở chết dở, bởi vì khi chúng ta loại bỏ người, thì cũng là lúc chúng ta tự giam hãm mình trong cô đơn sợ hãi.
Chúa Giêsu đã đến để đánh đổ óc biệt phái. Những kẻ bị xã hội cho là xấu xa, tội lỗi đã trở thành bạn hữu của Ngài. Ngài đã nhìn người bằng đôi mắt thông suốt và yêu thương, để chỉ thấy con người là hình ảnh cao quí của Thiên Chúa, trong cái nhìn ấy, hàng rào của thù hận và bạn, của xấu và tốt đều bị tháo gỡ. Trong cái nhìn ấy, mọi người đều có chung một danh xưng, đó là anh em của nhau.
Hơn ai hết, Kitô hữu chúng ta được mời gọi để nhìn người bằng chính cái nhìn của Chúa. Giữa một xã hội luôn lấy sự phân biệt tốt xấu, bạn thù làm nguyên tắc sống chúng ta cần thể hiện bản chất cứu sống của con người trong câu chuyện trên.
Dù người ta có lừa lọc, cắn xé, phản bội chúng ta, thì bàn tay chúng ta vẫn phải là bàn tay được chìa ra để giải hòa, san sẻ, và cái nhìn của chúng ta phải là cái nhìn của khoan dung tha thứ."

   Thánh Yoan TC (1495-1550), vị sáng lập Dòng Bác ái với 4 lời khấn: Khó nghèo, Vâng lời, Khiết tịnh và Trợ thế, có xây dựng ở tỉnh Grenade một bệnh viện. Một hôm, có một vị bá tước gởi đến cho ngài số tiền 25 đồng vàng Ducats để Ngài giúp các bệnh nhân đau khổ nghèo khó. Ngay chiều hôm ấy, ông ta giả Trang làm một người ăn xin đến tận bệnh viện kêu gọi sự bố thí của thánh nhân. Thấy tình trạng thê thảm của người hành khất, thánh Gioan TC động lòng thương, lấy cả số tiền 25 ducats đem cho người ấy với những lời khích lệ an ủi. Ngày hôm sau, vị bá tước đích thân đến và thú nhận tất cả. Ông xin lỗi thánh nhân vì đã dám thử lòng Bác ái của ngài. Khi từ giã, ông đưa tặng thêm 150 ducats ngoài số 25 ducats xin hoàn trả lại. Từ đó, cứ mỗi tuần, ông lại gởi tới bệnh viện một số tiền lớn, một số thuốc men, lương thực và quần áo để thánh nhân giúp đỡ cho các bệnh nhân nghèo."

Thứ Hai tuần 34 thường niên
Lời Chúa: 
 Lc 21,1-4
Ngước mắt lên nhìn, Đức Giêsu thấy những người giàu đang bỏ tiền dâng cúng của họ vào thùng tiền. Người cũng thấy một bà goá túng thiếu kia bỏ vào đó hai đồng tiền kẽm. Người liền nói: "Thầy bảo thật anh em: bà goá nghèo này đã bỏ vào nhiều hơn ai hết. Quả vậy, tất cả những người kia đều rút từ tiền dư bạc thừa của họ, mà bỏ vào dâng cúng; còn bà này, thì rút từ cái túng thiếu của mình, mà bỏ vào đó tất cả những gì bà có để nuôi sống mình."

                   


                                      http://tgpsaigon.net/suy-niem/20121125/19343


Monday of the Thirty-fourth Week in Ordinary Time B = Thứ hai tuần 34 mùa thường niên năm B.






http://tgpsaigon.net/
                                 

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Hãy nhớ chuyện vợ ông Lót . vì tiếc của ngoái lại mà chết.

Khi anh em nghe có chiến tranh, loạn lạc, thì đừng sợ hãi. Vì những việc đó phải xảy ra trước, nhưng chưa phải là chung cục ngay đâu".

Khi bị kiện ra tòa ta nên tìm cách làm hòa với đối phương để tránh bị tội nặng hơn.