Tôi mới cưới vợ, nên không thể đến được.



Thần Hari
Narada, một nhà hiền triết Ấn Độ, rất sùng ngưỡng Thần Hari. Lòng sùng ngưỡng ấy lớn đến nỗi bữa nọ ông nghĩ rằng trên cả thế giới này không ai yêu mến Thần Hari hơn ông. 
Hiểu được ý nghĩ của ông, Thần nói: “Này Narada, con hãy đi đến thị trấn trên bờ sông Hằng, vì có một tín đồ của Ta ở đó. Sống với tín đồ ấy sẽ ích lợi rất nhiều cho con.”
Narada ra đi và cuối cùng tìm gặp một bác nông dân. Mỗi sáng sớm thức dậy, bác nông dân này kêu tên Thần Hari chỉ một lần, rồi vác cày ra ruộng. Bác làm việc suốt ngày ngoài ruộng. Tối, trước khi ngủ, bác  kêu tên Thần Hari lần nữa. Narada nghĩ: “Làm sao có thể gọi ông nông dân quê mùa này là một tín đồ của Thần được nhỉ? Mình thấy ông ta suốt ngày chỉ chìm đắm trong công việc làm ăn.”
Thần Hari nói với Narada: “Hãy rót sữa vào một tô, đầy đến miệng, và hãy bưng tô sữa ấy đi một vòng quanh thành phố. Hãy cố sao để khi con trở về đây, không một giọt sữa nào bị tràn đổ ra ngoài.” Narada làm y lời.
Khi Narada đã đi xong một vòng thành phố và trở về, Thần Hari hỏi: “Trong cả chuyến đi vừa rồi, con đã nhớ đến Ta mấy lần?”
“Chẳng có lần nào cả, thưa Ngài.” - Narada trả lời - “Làm sao con có thể nhớ đến Ngài khi con còn phải chú ý đến tô sữa này?” 
Thần nói: “Tô sữa đó chiếm hết sự quan tâm của con đến nỗi con hoàn toàn quên Ta. Nhưng hãy nhìn người nông dân kia: dù bao nhiêu gánh nặng nuôi sống gia đình đè trên vai, anh ta vẫn có thể nhớ đến Ta hai lần mỗi ngày!”


Anthony De Mello, S.J
Ngày nọ, Chúa và tôi đến một hội chợ, không phải hội chợ thương mại, mà là Hội chợ Tôn giáo. Nhưng những người tham dự luôn tỏ ra hung bạo và tuyên truyền ầm ĩ.
Tại quầy hàng của người Do thái, chúng tôi nhận được những tờ quảng cáo nói rằng Chúa là Đấng thương xót và dân Do thái là dân được Ngài tuyển chọn. Ngoài những người Do thái, không ai khác được chọn như họ.
Tại quầy hàng của người Hồi giáo, chúng tôi học biết rằng Chúa đầy lòng khoan dung và Mohammed là ngôn sứ duy nhất của Ngài. Sự cứu độ đến nhờ việc nghe ngôn sứ duy nhất của Chúa.
Tại quầy hàng của người Kitô giáo, chúng tôi khám phá ra Chúa là tình yêu và không có sự cứu độ ở ngoài giáo hội. Hoặc gia nhập giáo hội hoặc phải chịu kết án đời đời.
Trên đường trở ra, tôi hỏi Chúa : “Ngài nghĩ gì về những điều nói về Chúa ?”
Chúa nói : “Ta không tổ chức Hội chợ đó. Ta thấy xấu hổ ngay cả khi đến thăm nó”.
Thứ Ba tuần 31 thường niên
Lời Chúa: 
 Lc 14,15-24
Nghe vậy, một trong những kẻ đồng bàn nói với Đức Giêsu: "Phúc thay ai được dự tiệc trong Nước Thiên Chúa! " Người đáp: "Một người kia làm tiệc lớn và đã mời nhiều người. Đến giờ tiệc, ông sai đầy tớ đi thưa với quan khách rằng: "Mời quý vị đến, cỗ bàn đã sẵn.
Bấy giờ mọi người nhất loạt bắt đầu xin kiếu. Người thứ nhất nói: "Tôi mới mua một thửa đất, cần phải đi thăm; cho tôi xin kiếu. Người khác nói: "Tôi mới tậu năm cặp bò, tôi đi thử đây; cho tôi xin kiếu. Người khác nói: "Tôi mới cưới vợ, nên không thể đến được.
"Đầy tớ ấy trở về, kể lại sự việc cho chủ. Bấy giờ chủ nhà nổi cơn thịnh nộ bảo người đầy tớ rằng: "Mau ra các nơi công cộng và đường phố trong thành, đưa các người nghèo khó, tàn tật, đui mù, què quặt vào đây. Đầy tớ nói: "Thưa ông, lệnh ông đã được thi hành mà vẫn còn chỗ. Ông chủ bảo người đầy tớ: "Ra các đường làng, đường xóm, ép người ta vào đầy nhà cho ta. Tôi nói cho các anh biết: Những khách đã được mời trước kia, không ai sẽ được dự tiệc của tôi."





Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Hãy nhớ chuyện vợ ông Lót . vì tiếc của ngoái lại mà chết.

Khi anh em nghe có chiến tranh, loạn lạc, thì đừng sợ hãi. Vì những việc đó phải xảy ra trước, nhưng chưa phải là chung cục ngay đâu".

Khi bị kiện ra tòa ta nên tìm cách làm hòa với đối phương để tránh bị tội nặng hơn.